Anh vô tôi về

28/07/2009 02:54 PM


Một ông nọ đến thăm nhà sui, sui gia lâu ngày không gặp nên mở tiệc nhậu linh đình. Khi sui gia chia tay thì hai người không còn thấy trời trăng gì nữa. Sui chủ nhà cố gắng tiễn sui khách ra đến đầu ngõ nơi có một đống rơm cao, ông sui nhà bắt tay sui khách:

 Một ông nọ đến thăm nhà sui, sui gia lâu ngày không gặp nên mở tiệc nhậu linh đình. Khi sui gia chia tay thì hai người không còn thấy trời trăng gì nữa. Sui chủ nhà cố gắng tiễn sui khách ra đến đầu ngõ nơi có một đống rơm cao, ông sui nhà bắt tay sui khách:

- Thôi, anh về mạnh, tôi vô đây.

Ông sui khách nói:

- Ông vô nhà nghỉ, tôi về đây!

Bước hết nổi mà trời lại tối không thấy đường đi nên hai ông sui đều vịn vào cây rơm mà bước. Đi một vòng hai ông lại đụng nhau, ông sui khách nói:

- Thôi anh vô nghỉ, tôi về!

Ông sui chủ nhà nói:

- Dạ anh về mạnh, tôi vô!

Hai ông tiếp tục lần theo cây rơm mà đi lại gặp nhau và lại cũng “anh vô tôi về”, “anh về tôi vô”... mấy bận vẫn chưa ai rời khỏi cây rơm. Cuối cùng cả hai đều té nằm cạnh cây rơm mà ngủ. Nửa đêm ông sui khách bị kiến cắn đưa tay mà gãi nhưng không gãi chân mình mà cứ nhằm chân anh sui chủ nhà mà gãi, gãi hoài mà không hết ngứa.

Ông cằn nhằn:

- gãi mình cũng như gãi ai!

Ông sui chủ nhà bị ông sui khách quào hoài nên bị rát, ông cằn nhằn:

- Mẹ tổ cha! Sao rát quá như là ai gãi mình.

Rồi cả hai tiếp tục ngủ, thằng bé của chủ nhà đi ra tiểu gần cây rơm. Nghe róc rách, ông sui khách tưởng đâu rót rượu nên nói: “Anh rót thì anh uống... chớ tôi thì đã quá rồi...”.

Tuổi trẻ cười